Cho một ngày em thấy trọn yêu thương
Đó là cảm giác của hương cỏ hoa còn vươn mùi sương sớm; đó là một sớm mai thấy tung tăng áo trắng học trò; đó là cái se se của mùa về chớm lạnh, là cái ráo riết hối hả của một sớm thu qua, em trên phố mà thấy mặn mà những nhớ thương, chân bước chẳng đặng mà dạ muốn ở cũng chẳng đừng, lòng nôn nao một miền thương nhớ đã cũ mà hoài hướng vẫn còn vươn…
Một sớm như thế tưởng như SG cũng điệu đà lắm, cũng quê mùa như miền đất cằn cỗi quê em, một cơn gió thốc qua rồi lá khô cứ bay vèo trong gió sớm, em hít mặn mà cái nồng đượm của những kỷ niệm ngày ấu thơ, trời thì sớm và gió thì thốc mạnh, người thì lưa thưa, in về đây dáng mẹ hao gầy một sớm buồn họp chợ, lảng vảng tiếng gà còn chưa dứt, ba đi làm đồng trải nắng mưa cho đời em ngọt lịm phù sa, cái vị nồng nồng nuôi lúa nuôi người, nuôi những tấm lòng son, nuôi những hoài bảo lớn, nuôi một mảnh tình con con chưa kịp ngỏ, nuôi cả những chiều buồn có một người cứ đứng ngóng bao chuyến đò đời, trăm ngược ngàn xuôi, biết không còn ai về mà sao dòng sông vẫn cứ chảy hoài một miền thương đợi cũ….
Giữa bôn ba SG là vậy, vẫn hít được mặn mà cái nồng ấm của yêu thương, quê nhà dẫu một nắng với mấy sương thì lòng cũng dặn lòng vẹn nghĩa tình xưa, vẹn một lần hướng trông, vẹn một hơi thở còn nghe mùi đất ngọt, vẹn một lần quay đầu về để thấy không tiếc hối chuyện ra đi, vẹn một lần cuối đầu mà lòng không thấy phân vân những muộn phiền cũ….
Ta về đây chọn cho lòng một miền đất để hoài vọng những gì đã qua, chọn cho phù sa hương vị nồng nàn nuôi tình ta khôn lớn, chọn cho một sớm mai thu về trải đường dài tà áo trắng tinh khôi, chọn nơi đây tình mẹ tình cha tình chị em dẫu đã hoặc chưa dứt ruột sinh ra, xin một lần cuối xuống nơi đây, để nhắc nhớ một ngày ta được làm người là vạn kiếp trăm năm ta nợ quê hương thấm nặng một chữ Tình…!
thanhthanh
P.s: hình minh hoạ ở Pinterest