Có được gì không

Có những ngày bình yên thì phải biết chấp nhận rằng sẽ có những ngày giông bão
Có những người đã từng yêu thương ta đến thế, thì cũng nên hiểu rằng, trong đời họ, có những khoảnh khắc họ sẽ yêu thương 1 người khác với tình yêu tương tự thế thôi
Có tuổi trẻ nhiệt thành, thì cũng có tuổi già với chán chường và mệt mỏi
Có đố kỵ hoài nghi thì mới có những mối quan hệ đẹp xấu hẳn hoi
Chúng ta đã từng thở dài cố tình chối bỏ yêu thương, thì đâu đó trong cuộc đời chúng ta sẽ đôi lần hối tiếc khi nhớ lại

Có nên kể lại cho nhau để nhắc nhở về bao nhiêu điều mà thời khắc ấy ta lãng quên hay chối bỏ… Liệu 1 trong 2 đứa sẽ chọn lựa khác hơn không khi được quay lại thuở ban đầu, biết đâu sự lựa chọn khác đi lại cho thực tại 1 tiếng thở dài khác: tiếng thở dài trách mình dại dột ngu ngơ….!!!!

Có phải tại mưa giông


Người tình ấy giờ lại đi
Kỷ niệm đi theo
thương nhớ thì ở lại
một trưa mùa hè trời giông kéo đến
con bé buồn
đắp chăn khóc thật lâu

Người tình hờ hững bỏ rơi nhau
Phố đến thăm để nỗi buồn ở lại
Giấu làm chi những điều còn sót lại
Thả ra ngoài cho mưa bão cuốn đi xa

Khi người tình bỏ con bé đi xa
Mà hò hẹn vẫn còn ở lại
Để con bé cứ giận hờn nông nỗi
Có phải tại mưa giông nên phố khóc chiều nay

Xa

Rồi ai sẽ đợi

Rồi ai đón đưa

Những ngày mưa bão

Những lúc nắng trưa

Rồi ai thức giấc

Rồi ai ngẩn ngơ

Nửa chừng mơ-thật

Chỉ thấy bơ vơ

Rồi em sẽ khóc

Rồi anh gục đầu

Rồi chừng hai đứa

Giấu riêng nỗi sầu

Rồi chưa hò hẹn

Rồi chưa đợi chờ

Mà lòng thầm trách

Ai đó hững hờ

Anh về phố xá

Em lạ chốn xa

Biết tìm đâu nữa

Ngày còn đôi ta

thanhthanh