Tiếng trưa

Tiếng trưa
Cõi mộng đi tìm mà nửa đời hoang phí
Mắt nào còn ngơ ngác
Mà chân đã ngàn xa
Tiếng trưa
Nghe thuở ê a
Gió lùa mái lá
Con nhện giăng đầy một đời vướng bận
Mộng hồn đơn trăn trở trần ai
Tiếng trưa
Nghe thỏ thẻ hết một kiếp người tái sinh mấy kiếp nữa
Gió đập vọng tiếng đời 
Tìm một nẻo về 
Con nhện lạc bầy vương trọn kiếp tìm tơ…
thanhthanh
P.s: Hình minh hoạ: Pinterest

Khi không có anh

khi không có anh
Noel buồn như ai vừa khóc
chuông Giáo đường vẫn vô tình ngân vang
“Bài thánh ca đó”.. giờ người nhớ người quên

khi không có anh
Noel lạnh như tuyết đã rơi từ xa xăm nào đến
tiếng kinh cầu vẫn vô tình văng vẳng
“Xin chúa thương”…. mà kẻ mất người còn

khi không có anh
phố bỗng thênh thang cho chân em mỏi
gác chuông vẫn còn người bó gối
khuya lạnh về thèm tựa 1 bờ vai

khi không có anh
Noel vẫn đến rồi đi
chuông Giáo đường vẫn ngân vang
tiếng kinh cầu vẫn đều đều vang vọng
chắc chỉ có em cuối đầu trong đêm Thánh nhân gian. 
thanhthanh
P.s Hình minh hoạ trên mạng

có lẽ….

“một tình yêu chân chính bao giờ cũng là một tình yêu mà người ta sống trong nó nhưng luôn luôn ngỡ ngàng trước nó, phải tìm hiểu, giải thích nó suốt cả cuộc đời.”
ST
P.s: Hình minh hoạ Pinterest

Khuya….

….
Khuya

Để thấm cái lạnh của đất trời, để nghe thèm một giấc ngủ sớm, để thấy sợ cái im lặng của Khuya, để lắng chút lòng thành mà Thương đời…

Ngoài kia

Có cái lạnh làm da thịt con người dẫu dày đến thế nào cũng phải run lên, có nơi vỉa hè lam lũ một em nhỏ, có nơi bến chờ xe Bus một lão già, có tiếng xe máy chở hàng đi sớm… dẫu chỉ mới khuya

Trên kia

Có ánh đèn nhiều màu vẫn nhấp nháy liên hồi, có người gác đêm thèm thuồng giấc ngủ, vẫn đứng ngồi quanh đó, canh gác cho những sự vật bình thường, canh cho ánh đèn nhiều màu kia không tắt, dù mắt đã híp lại vì trời Khuya

Chân cầu

Đông những thân người nằm lưng không thẳng, cong như đường đời khó nhọc bon chen, Khuya mà chẳng che nổi một dáng người khốn khổ, chẳng đắp vừa những lo toan cơm áo gạo tiền, chẳng làm vơi một tiếng thở dài, vẫn còn thao thức dẫu đã Khuya

Trên ban công

Cậu sinh viên buồn ngủ ngáp dài vẫn miệt mài cho kỳ thi sắp tới, bao mùa lúa rồi mà vẫn chưa thể mưu sinh, lưng mẹ thêm nặng, trán cha thêm nhăn, mà những giấc Khuya thức chong đèn vẫn tiếp nối…

Nơi đây

Đợi một trăn trở nghĩ suy cho ngày mai…

Đợi một tương lai cho ngày mai….

Nép vào nhau, trời khuya rồi sao…. Chưa thèm một giấc ngủ

Chập chờn mộng mị

Thức tỉnh

Vẫn còn…. Khuya!!!

thanhthanh

P.s Hình minh hoạ trên mạng