Ta quanh co như lối cầu thang cũ
Cơn mưa xưa lem luốc kỷ niệm buồn
Dấu mắt khóc nửa chừng thương nhớ quá
Dặn dò nhau phương đó chớ buồn lo
Ta đi mãi mang thanh xuân tuổi mộng
Gieo vào nhau niềm thương nhớ đôi mươi
Lối mòn cũ bước chân ai đã mỏi
Trở về đây quen lắm một chỗ ngồi
Người khờ dại như mưa đêm trái mùa
Chẳng đủ ướt một bờ vai nhỏ
Ta ngây ngô như sương buổi sớm
Mong manh hoài một chút duyên xưa
./. Trích: Sài Gòn thương nhớ